Người ta mơ nhà mơ cửa, còn anh mơ núi mơ sông ?

Hoàng Hoa Trung 22-06-2018
Em sẽ nghe bài này suốt hành trình sắp tới, he he.
[10 năm – tình nguyện]
Nếu em hỏi cho đến bây giờ tại sao anh vẫn lông bông ?
“Vì anh muốn khoác bụi lên mình cho tâm hồn đỡ tồng ngồng”
Vì cuộc đời công bằng, cũng chỉ một lần để sống
Người ta mơ nhà mơ cửa, còn anh mơ núi mơ sông
Rồi cũng sẽ đến một ngày tóc như mây mờ trắng xóa
Rồi sẽ tiếc khi trở về già tuổi đời bây giờ ngắn quá
Thanh xuân ngủ vùi chăn ấm, đời như mãi mùa đông
Nên anh trải đời trong nắng gió như con thú hoang sổ lồng
Đường nào đi được hết? trán nào còn nhăn mãi?
Muốn cùng em hút chung điếu thuốc để khói mù cả Căng Chải
Vì đất nước mình còn lạ, cần chi đâu nước ngoài
Đặt chân lên tất cả mọi miền là ước mơ ta ước hoài
chẳng cho mình là lãng tử, đã đi được mấy đâu
chẳng cho mình là nghệ sĩ, đã viết được mấy câu
Đi cho vai áo bạc màu những hành trình dài
Để khi ta thay áo mới nhìn lại đã thành hình hài
không có đường nào khó, chỉ có chân ngại lối xa
cuối con đường dần ló mặt trời, lên xua màn tối qua
nắng ươm ta màu đời, mai ta mọc thành cây cao
và khi gió ru ca cội nguồn ôi mình hôm qua đây sao?
vẫn bước đi, cười trên môi làm giấy thông hành
gói gém câu ca vào trong hành trang vì thiếu nó thấy không đành
chất thêm chút bình yên, gói lại bằng tình duyên
ta đi tìm mắt bão đời vì trong cơn bão mới nhẹ lòng, mình yên
cho riêng ta lang thang thôi để nhạc đời không lạc điệu
lòng người sâu vời như bầu trời, ai đo đạc, liệu?
xa bao nhiêu, giữa con đường vắng nắng tan hoang
ngày nào còn khát thì ngày đó ta còn lang thang!
Ngọt vc. Đen – Cho Tôi Lang Thang



Tiến độ xây dựng

Danh mục cập nhật tiến độ xây dựng theo từng TUẦN

Xem tất cả